Read[chuyển ver] [BOUNPREM] Bảo Bối, Em Chạy Không Thoát! of hari_draza: Tác giả gốc: Bắp Cải Thể loại: chuyển ver, sinh tử văn, cưới trước yêu Toggle navigation Search IDNEWS24 .com
Không còn là trẻ con nữa, con tự lo được cho bản thân mình. Với lại con sẽ thường xuyên về thăm cha mẹ mà" Tô Ngọc Băng đi qua chỗ bà Hàn Yên ôm bà an ủi. "Thôi được rồi Băng Nhi, cha sẽ cho người tìm rồi mua cho con 1 căn nhà. Với lại cho Dương Dương ở cùng với con
Một cuộc hôn nhân không có tình yêu làm nền tảng, đã làm cho 2 người như bước đi trên một tầng băng mỏng, mỗi bước đều hết sức cẩn thận. Hai năm trên giường thân mật, quan hệ của bọn họ vẫn dừng lại ở mức “lạnh nhạt”. Một cú điện thoại vượt biển
Bảo Bối, Em Chạy Không Thoát! Tác giả: Bắp Cải. Chương 8: Chút yên bình. Trước Tiếp . Sau khi Hứa Nhan trở về liền vội vàng muốn
Nụ cười nở trên môi đấy nhưng trong tâm cô đang chảy nước mắt, nụ cười đau khổ, dằn vặt.. Bạn đang xem: (full), truyện vợ yêu em chạy không thoát !, bảo bối, em chạy không thoát! (full) .Hắn giọng lạnh lùng chán ghét cô..Ôm người phụ nữ khác bên cạnh hắn
Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s.
9,014 lượt thích / 149,891 lượt đọc Tác giả gốc Bắp CảiThể loại chuyển ver, sinh tử văn, cưới trước yêu sau, H, ngược nhẹ, HE Bố cậu nợ nần chồng chất, đem cậu bán cho một người đàn ông xa lạ làm nói anh không yêu cậu, vậy vì sao luôn cố chấp giữ cậu bên người ? Bốn năm khước lục chia xa, lần nữa gặp lại, liệu có phải là duyên nợ ?Anh nói "Prem Warut Chawalitrujiwong, em chạy không thoát "__________________________________Santa "cha, làm thế nào để ba sinh em bé được vậy ?"Gun đại boss " cha cùng ba ở trong phòng, cha bắn pháo hoa, ba nhặt thuốc pháo, sau đó có con."Santa "Con muốn có em bé! Cha mau đi bắn pháo "______________* Lưu ý truyện này mình chuyển ver CHƯA có sự cho phép của tác giả nên nếu có vấn đề về bản quyền thì mình sẵn sàng xóa!!! Có thể bạn thích? Crush, chị để ý đến tôi đi! Yuyeon Jensoorubyjane0616 1,018 196 18 Couple Yuyeon Soyeon×YuqiCre TranNguyen140499… Trọng Sinh Chi Sủng Nhĩ Bất Cú user45469783 0 0 7 Tác giảTối Ái Tiểu Miêu MiêuThể loạiĐam Mỹ, Trọng SinhNguồn tháiFullEditor Liên Vũ LucyThể loại Trọng sinh, Ấm áp, Chủ công, Ngọt ngào, 1×1, Sinh tử, Phong ĐìnhChuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả nếu tác giả của truyện có thấy nếu tác giả không thích mình sẽ xóa ạ và mình sẽ có thay đổi một chút xíu nội dung của truyện nữa ạMột câu chuyện sủng ngọt ngào kể về tiểu công sau khi có cơ hội trọng sinh đã tìm được tiểu thụ hạnh phúc chưng bánh ở kiếp trước tiểu công đỡ giùm cho tiểu thụ một nhác kiếm độc vì thế mất máu mà chết. Tiểu công sau khi trọng sinh đã sủng tiểu thụ lên trời. Ấm áp, ngọt ngào, không ngược.… Báo trường LCK phomaichamsua 1,195 176 21 Bối cảnh cấp 3!!!!Nhiều truyện Oner nhà mình vô vai trap/ hung dữ boi rùi nên fic này sẽ là 1 Oner hơi nhút nhát, ko kém phần soft boi nhó!!!Text fic kết hợp văn xuôi… text/isabachi - ex's hate me elililawliet_ 0 0 1 "nếu xoá đi một người dễ đến thế thì đã chẳng cần cất công yêu thật lòng làm gì."… [Gining] Hôm nay otp lại show ân ái ư? 🔞 yuknmy04 7,378 1,097 77 Vì ít fic răm mận của Gining quá, nên tui đã xin cover lại fic này!!!!!!!________________________________________Tác giả QP1127Trong giới giải trí chỉ có duy nhất một đôi vợ chồng là Yizhuo và Aeri, được mệnh danh là cặp vợ chồng plastic. Sau khi tuyên bố kết hôn, đôi vợ chồng này chưa từng công khai tham dự bất kỳ sự kiện nào, thậm chí trên Weibo cũng không hề có động thái tương tác nào hết. Ngoài việc có một lượng lớn fan CP ngoài kia, tất cả mọi người đều cho rằng chuyện ly hôn của Aeri và Yizhuo chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Ngay cả Yizhuo cũng cảm thấy Aeri lấy mình chỉ là do say rượu loạn tính mới phụ trách với nàng. Cho đến một ngày, Yizhuo đang xem kịch bản Mary Sue mới nhận được thì xảy ra tai nạn. Phần đầu của nàng bị chấn thương khiến ký ức của nàng hỗn độn, lầm tưởng kịch bản Mary Sue là ký ức của chính mình. Lúc Aeri tới bệnh viện đón nàng nàng vươn đôi tay về phía cô "Chồng ơi, ôm em một cái nào!" Aeri kỳ thật đã yêu thầm nàng mười mấy năm trực tiếp sững sờ tại chỗ. Nàng thấy Aeri không chịu ôm cô thì nhảy từ trên giường bệnh xuống, chủ động ôm lấy eo cô. Kết hôn ba năm, lần đầu tiên Aeri và nàng ngủ cùng một giường. Kết quả nửa đêm tỉnh lại, cô thấy nàng đang cưỡi trên côn thịt của cô, bởi vì không nhét quy đầu vào được nên tức giận đến mức khóc rấm rứt.… Chú là ai vậy ạ..? [ hyunlix ] fellybokie_ 2,800 387 17 textfic◍•ᴗ•◍✧*。Sau khi bỏ nhà ra đi hyunjin đã gặp được felix, khoảng thời gian êm đệp mấy chốc lại qua....Felix bị tai nạn dẫn đến mất trí nhớ tâm hồn chỉ còn là đứa trẻ 8 tuổi...SpoilerFelix " chú là ai vậy ạ?? "… Taekook Một Là Em Hoặc Không Ai Khác lynniethv 101 1 7 " chúng ta thử đi "•" bây giờ thì em đã biết thế nào là thử rồi, thật sự..rất đau "31052023_…
Đánh giá từ 146 lượt Thời điểm diễn ra câu chuyện ngôn tình ngược mang tên Bảo Bối, Em Chạy Không Thoát! của tác giả Bắp Cải là lúc bố cô nợ nần chồng chất, đem cô bán cho một người đàn ông xa lạ làm vợ. Anh nói anh không yêu cô, vậy vì sao luôn cố chấp giữ cô bên người? Bốn năm khước lục chia xa, lần nữa gặp lại, liệu có phải là duyên nợ? Đón xem truyện hay này để biết câu trả lời các bạn nhé.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản Tất cảBình luận chap Mới nhất Thu Ly Cấp 4 Chapter 10 liêm sĩ chị ơi Trả lời 3 0 Báo vi phạm 2156 29/07/22 Thu Ly Cấp 4 Chapter 8 na9 lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng nữa Trả lời 1 0 Báo vi phạm 2138 29/07/22 Kawaii KiKi Cấp 4 Truyện ngọt hok mn Trả lời 1 0 Báo vi phạm 0044 15/05/22 ♤♡《 T-ARA 》◇♧ Cấp 4 Um.. Mới đc chút xíu nhưng cũng kha khá ngọt ấy Trả lời 2 0 Báo vi phạm 1303 21/05/22 Lylia Cấp 3 Chapter 12 Tức quá điiii! Sao con tóc vàng lại ôm na9. Rồi còn có người chụp lén nữa, đảm bảo thằng chụp ảnh là do con tóc vàng thuê để phá hoại hạnh phúc của na9. Trả lời 3 0 Báo vi phạm 2009 13/04/22 An Khánh Cấp 1 Chapter 15 Tức quá Trả lời 0 0 Báo vi phạm 0945 22/09/21 Phan Hoa Cấp 1 Truyện này tên khác là cô dâu giả tạo tới chap 31 nhưng mà drop rồi Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1848 05/09/21 Nguyễn Minh Giang Cấp 1 Chapter 8 Thằng na9 này lật mặt nhanh ghê Trả lời 1 0 Báo vi phạm 1054 05/09/21 ** ^-^bánhbaonhỏ** Cấp 1 Chapter 22 ủa sao mãi ko có chap mới vậy Trả lời 3 0 Báo vi phạm 2113 24/07/21 Bình Bình Cấp 1 Chapter 22 waaaaaaaa ahhhhh cute Trả lời 2 0 Báo vi phạm 2044 16/10/20 Bình Bình Cấp 1 Chapter 22 waaaaaaa thích dễ sợ , mà sao drop rồi vậy ta Trả lời 2 0 Báo vi phạm 2307 26/09/20 ngon yeu Cấp 1 Chapter 16 nhỏ này k nguy hiểm nguy hiểm nhất la nhỏ giống nu9 quay lại kiếm n9 kiểu bị bỏ rơi rồi quay lại ý Trả lời 1 0 Báo vi phạm 0958 27/08/20 . Cấp 1 Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1932 25/08/20 Như Quỳnh💬 Cấp 1 Đừng nói là chuyện này drop rồi nha😐😐 Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1240 20/08/20 Nguyễn Hoàng Bảo Munz Cấp 1 Chapter 14 Truyện load lâu quá ko đọc được Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1047 08/08/20 Mộc Thủy Cấp 1 Chapter 8 ???k đầu k đuôi như này là sao Trả lời 1 0 Báo vi phạm 0947 08/08/20
Hứa Nhan vừa dắt tay con trai đi ra cổng chính của sân bay, lập tức có rất nhiều người quay đầu nhìn một lớn một nhỏ bọn họ. Dù cô chỉ mặc quần bò áo thun đơn giản, nhưng thân hình thật sự rất bốc lửa, cặp chân thon dài cân xứng cùng với vòng eo nhỏ nhắn khiến người ta bất giác phải mơ ước. Càng không nói đến khuôn mặt xinh đẹp của cô, mũi cao thon gọn, làn da trắng hồng, thần thái lại đặc biệt thu hút. Mấy chàng trai trẻ đứng chờ người thân cũng đánh mắt liếc qua mấy lần, chỉ hi vọng cô có thể tháo kính râm xuống để bọn họ chiêm ngưỡng thêm một phụ nữ thì lại chú ý bên cạnh cô có một đứa trẻ khoảng ba tuổi, da dẻ trắng trẻo, gò má phúng phính như bánh mochi vậy, rất đáng yêu, làm cho người ta có cảm giác mãnh liệt muốn ôm hôn. Tổ hợp mẹ con này vừa xuất hiện đã dễ dàng trở thành tâm điểm của đám đông.“Diễn viên à? Hay ca sĩ đấy?”Có người không nhịn được bắt đầu nhỏ giọng bàn tán.“Thằng bé kia dễ thương quá! Thật muốn ôm một cái!”“Đúng đó! Trời ạ, tôi cũng muốn có con trai như vậy!”Một người phụ nữ khác kéo va li theo sát phía sau bóng dáng của hai người, chẳng khác gì trợ lý cả. Bởi vậy, người bên ngoài mới nhầm lẫn Hứa Nhan là nghệ sĩ nổi tiếng. Bất quá thảo luận một hồi lâu, vẫn không có ai cho ra kết luận, rốt cuộc cô là diễn viên hay ca sĩ?“Tôi nghĩ chắc là người thường thôi? Nếu là nghệ sĩ thì phải có fan chờ sẵn chứ?”“Có khi người ta bí mật về nước, cho nên fan không biết?”Trong lúc bọn họ nói chuyện, Hứa Nhan cùng con trai đã leo lên một chiếc xe chờ sẵn mà đi mất. Chuyến bay kéo dài hơn nửa ngày khiến Thiên Vũ mới ba tuổi không thích ứng được, lúc lên xe lập tức nôn một trận, may mà cô nhanh tay cầm bọc ni lông đưa cho con.“Bảo bối, không sao chứ?”Hứa Nhan vừa vỗ nhẹ lên tấm lưng nhỏ của Thiên Vũ vừa dùng khăn ướt lau vết bẩn trên mặt cậu. Cục cưng bé bỏng nằm dài trên ghế, ôm đùi mẹ lí nhí trả lời“Mẹ không mệt, Tiểu Vũ không mệt.”“Ừ, Tiểu Vũ của mẹ giỏi nhất, con ngủ một giấc tỉnh dậy là tới rồi.”Hứa Nhan nói xong, chưa đầy năm phút sau đã thấy tiểu quỷ này nhắm mắt phát ra tiếng hít thở đều đều, còn chảy nước miếng lên quần cô, bất quá khuôn mặt khi ngủ đáng yêu muốn ngẩng mặt lên, nhìn cảnh vật quen thuộc trôi qua ngoài xe, không hiểu sao khóe mắt lại thấy cay cay. Trước kia, cô chạy trốn khỏi đất nước này cùng với số tiền lớn trong tay, định bụng sẽ gây dựng sự nghiệp rồi trở về trả thù Phỉ gia. Nhưng cuộc sống nào đâu dễ dàng như vậy! Lúc ấy vừa xuống sân bay, cô liền ngất xỉu khiến cho mọi người sợ hãi, sau khi được đưa đến bệnh viện gần nhất thì hay tin mình mang thai gần hai tháng rồi. Cô cảm thấy ông trời rõ ràng đang trêu đùa cô! Không phải bác sĩ của hai bệnh viện đều nói cô vô sinh sao? Hứa Nhan không biết mình nên vui hay buồn, thiên thần bé nhỏ đến không đúng lúc chút nào, khiến cho một người mang đầy thù hận như cô phải hoãn lại tất cả dự định. Đợi đến lúc Thiên Vũ ra đời thì ý muốn trả thù cũng không còn mãnh liệt như trước nữa, cô chỉ mong một cuộc sống bình thường, nuôi nấng thằng bé nên người, chuyện này so với việc trả thù Phỉ gia vẫn đáng giá hơn mình cô, đấu không lại Phỉ gia. Dù sự thật này vô cùng phũ phàng nhưng cô vẫn phải nhìn nhận phần những kẻ từng tổn thương em gái cô, cô nhất định sẽ khiến cho bọn chúng chết không có chỗ chôn. Nếu không phải vì Thiên Vũ thì hai năm trước, khi công ty bất động sản của cô phất lên ở đất Mỹ, cô đã về nước để xử lý lũ cặn bã kia Nhan thu lại ánh mắt mờ mịt, cầm điện thoại lên áp vào bên tai.[A lô? Xin hỏi ai vậy ạ?]Đầu dây bên tia vang lên âm giọng mềm mại của phụ nữ, giống như đã trưởng thành không ít. Từ khoảng hai năm trước, cô bắt đầu liên lạc lại với Lâm Dương, hắn lúc đó rất giận dữ, nhưng nhiều hơn là lo từng nói, khoảng thời gian cô đi Hứa Vân vẫn sống rất ổn. Nghe giọng em gái bình tĩnh như lúc này, cô mới biết hắn không có lừa cô!Hứa Nhan không biết phải mở miệng thế nào, cô cảm thấy có lỗi với em gái rất nhiều.[A lô? Nhầm số sao ạ?]Lúc này Hứa Nhan có chút nghẹn ngào, khó khăn lắm mới phát ra âm thanh nhỏ xíu“Là chị.” [...]Người bên kia giống như bị sốc, thật lâu sau mới phát ra tiếng khóc rống[Chị là đồ đáng chết! Tại sao đi lâu như vậy không liên lạc cho em? Tại sao lại bỏ đi? Oa… chị có biết khoảng thời gian này đối với em đáng sợ như thế nào không? Chị còn về làm cái gì? Hu hu… chị… chị... Em hận chị… nhưng em cũng nhớ chị lắm…]Hứa Nhan im lặng nghe em gái trách móc mình, càng nghe càng xúc động, suýt chút không kiềm được nước mắt. Con bé khóc thật lâu mới có thể bình tĩnh lại được, nhưng vẫn luôn miệng mắng cô là đồ đáng ghét, đồ xấu an ủi con bé mấy câu rồi bảo mình đang trên đường trở về, địa chỉ nhà thì Lâm Dương đã sớm gửi cho điểm xe dừng lại trước một căn nhà hai tầng kiểu dáng Tây u xinh xắn, Hứa Nhan có phần hồi hộp, vội ôm bảo bối đang ngủ say cổng đã có người chờ sẵn, đứa em gái nhỏ mà cô yêu thương hiện tại trổ mã vô cùng tốt, so với dáng vẻ mấy năm trước của cô càng khiến người ta yêu thích hơn.“Chị…?”Hứa Vân không xác định nhìn người phụ nữ trước mắt mình, sau đó lại nhìn tới đứa trẻ được cô ôm trong tay. Đứa trẻ nào đây? Cô hoảng hốt nhìn mái tóc ngắn màu xanh rêu ôm lấy khuôn mặt xinh đẹp trước mắt, dáng vẻ sang trọng như một nữ doanh nhân thành đạt. Đặc biệt là ánh mắt sắc bén không còn nét ngây thơ của những năm trước, không giống chị gái cô chút nào! “Vào nhà trước đi, thằng bé hơi mệt.”Nghe Hứa Nhan đáp lời mình, Hứa Vân khẽ chớp mắt rồi như sực tỉnh, vội vàng dẫn bọn họ vào trong. Sau khi đặt bảo bối xuống giường cho thằng bé ngủ, Hứa Nhan mới ra phòng khách ngồi nói chuyện với em gái mình. Nói từ trưa đến tận giờ cơm chiều vẫn còn chưa xong, thế nhưng Hứa Vân rất hưng phấn, vẫn cứ hỏi đi hỏi lại“Thiên Vũ là con của… anh ta sao?”“Chị nói rồi, không quan trọng.”Hứa Nhan nhấp một ngụm trà, sau khi nói chuyện một lúc thì đại khái đã hiểu được những khó khăn của em gái trong lúc cô rời đi. Tinh thần sa sút, ăn uống không điều độ, lại còn bị ám ảnh cưỡng chế, cứ hễ đàn ông đến gần là con bé lại gào thét đuổi đi, ngoại trừ Lâm Dương ra, không có ai tiếp cận được con bé. Ấy vậy mà chỉ mất một năm, Hứa Vân đã trở lại bình thường. Chuyện này khiến cô hơi khó hiểu? Chẳng lẽ cái gọi là sức mạnh tình yêu có thật sao?“Chị, có chuyện này em phải nói với chị, khoảng một năm sau khi chị đi thì em và anh Lâm Dương…”“Chị biết.”Bọn họ nảy sinh tình cảm, chuyện đó rất bình thường, lúc Lâm Dương nói cho cô biết, cô thậm chí còn vui mừng cho em gái vì có một người đàn ông tốt như cậu ấy yêu thương con bé. Dù cho cô nghĩ vậy, nhưng Hứa Vân vẫn cảm thấy áy náy, khuôn mặt hơi đỏ lên“Chị không trách em sao?”Hứa Nhan thấy vậy bật cười“Trách cái gì? Chị và Lâm Dương chỉ là bạn mà thôi, hơn nữa chị cũng đã có Tiểu Vũ.”Nghĩ đến đứa trẻ đáng yêu đang ngủ ở phòng trong, Hứa Vân cũng nở nụ cười“Chị đẻ khéo thật, thằng bé có đến tám phần là giống chị.”“May mắn nó giống chị.”Hứa Nhan gật đầu, sau đó vị trợ lý vẫn luôn ở bên ngoài chợt nhắn tin cho cô. [Cô Hứa, Bạch Hạo Trì gọi đến, nói là ngày mai anh ta sẽ đáp máy bay về nước, mong cô ra đón. Ngày mai cũng là kỷ niệm năm mươi năm ngày cưới của cha mẹ anh ta, thư mời đã được gửi tới cho cô rồi.]Hứa Nhan nhẹ nhàng cảm thán trình độ ảo tưởng của tên họ Bạch kia, nghĩ gì mà bảo cô đi đón chứ? Lại nói thêm mấy câu với Hứa Vân thì dì Hứa trở về, một nhà ba người xúc động ôm nhau khóc sướt mướt. Bởi vì cô cũng có chút mệt, ngày mai còn phải đi đến Bạch gia, vậy nên sau khi cho Tiểu Vũ ăn cơm chiều xong lại trèo lên giường ôm con trai ngủ một giấc đến tận sáng hôm Nhan trước khi về nước lại đổi số điện thoại một lần khiến Bạch Hạo Trì không thể liên lạc được với cô. Anh tức giận quay sang quấy phá trợ lý của cô với hi vọng sẽ nhìn thấy cô ra sân bay đón mình, nhưng chào đón anh là fan hâm mộ cuồng nhiệt, bọn họ gào khóc vì anh tuyên bố giải nghệ! Anh chật vật bỏ chạy, cũng không còn thời gian oán trách cô giới luôn có một loại người sau khi bị tổn thương thì trở nên vô tâm vô tình, Hứa Nhan bây giờ chính là loại người đó. Mặc dù tên họ Bạch kia đối tốt với cô đến mức khó tin, nhưng cô chẳng có chút cảm giác rung động cài lại nơ trước cổ cho Thiên Vũ, một cái bánh bao nhân thịt bọc vest trắng liền hiện ra trước mắt cả nhà. Hứa Vân nhìn khuôn mặt hồng hào đáng yêu của cháu trai, khẽ đưa tay che miệng, thổn thức một hơi“Quá dễ thương, chị, em muốn bắt cóc con trai chị!”Hứa Nhan làm bộ trừng mắt“Em muốn thì tự sinh một đứa đi chứ!”“Này… em vẫn còn đang đi học đại học, đợi khi nào đám cưới hãy nói.”Hứa Vân tuy đã có thể trở lại cuộc sống bình thường như trước, nhưng vẫn chưa sẵn sàng đón nhận việc sẽ cưới Lâm Dương, cô cảm thấy hơi tự Vũ mở đôi mắt to tròn nhìn mama của mình, lại nhìn Hứa Vân chằm chằm, sau đó chạy tới ôm bắp đùi của mama, đem mặt vùi vào Nhan buồn cười ôm con trai lên, hôn một cái vào gò má của thằng bé“Dì út của con sẽ không bắt cóc con đâu, đừng sợ.”“Gì? Thì ra là đang sợ em sao? Em chỉ nói đùa thôi mà!”Đột nhiên bị tiểu bảo bối xa lánh, Hứa Vân ủy khuất gần chết.“Tính tình thằng bé không được hiếu động lắm, đến giờ rồi, chị đi trước.”Hứa Nhan thấy cục cưng cứ ôm chặt cổ mình không buông, đành cười nháy mắt với em gái và dì rồi đi thẳng ra cửa. Trợ lý của cô đỗ sẵn xe ở đó chờ, bữa tiệc kỷ niệm này bảy giờ tối sẽ bắt đầu, Bạch Hạo Trì không biết có chịu nổi không? Vừa đáp máy bay về trong ngày liền tham gia tiệc rượu, hi vọng anh ta đủ thể lực để chống lo lắng người kia nếu có chuyện gì thì Tiểu Vũ sẽ buồn, vì vậy không khỏi mở miệng hỏi thăm trợ lý của mình một chút.“Anh ta về khi nào?”“Dạ, là giữa trưa.”Giữa trưa? Vậy tính ra cũng đủ thời gian nghỉ ngơi rồi. Trong lúc cô suy nghĩ, Tiểu Vũ chợt nhe răng cười“Mẹ, chú Trì cũng tới đúng không?”“Con thích chú Trì vậy à?”Hứa Nhan nghiêng đầu nhìn con trai, cực cưng không trả lời, chỉ thấy đôi mắt của thằng bé sáng rực như sắp phun ra lửa. Mấy năm nay Bạch Hạo Trì rất kiên nhẫn đối với mẹ con cô, miễn là có thời gian rảnh rỗi thì lại lén lút chạy tới chơi cùng Thiên Vũ, giành việc đưa đón thằng bé đến trường, mua đồ chơi, dạy thằng bé học. Tuy không phải lúc nào anh ta cũng ở bên cạnh Thiên Vũ, nhưng bảo bối nhà cô lại bắt đầu quen dần với sự hiện diện của anh ta, chỉ sợ trong thâm tâm thằng bé đã xem anh ta là baba của mình rồi! Việc này thật ra làm cô đau đầu không lúc cô cùng con trai đấu mắt, xe dừng lại trước một khách sạn nổi tiếng. Lúc này bên ngoài cũng đậu vô số siêu xe đắt tiền, không ít người ăn mặc sang trọng bước xuống, nối đuôi nhau đi vào xuất hiện cũng không làm mọi người để ý chút nào, nhưng là lúc dắt tay tiểu bảo bối đi vào thì có khá nhiều ánh mắt tò mò nhìn về phía bọn họ. Một bữa tiệc lớn thế này, đa phần người đến đều có bối cảnh và quen biết nhau từ sớm, song hai mẹ con trước mắt trông có vẻ rất lạ lẫm. Cô gái tóc ngắn kia mặc một chiếc váy dạ tiệc cúp ngực, dài đến mắt cá chân, là loại xẻ tà từ phần đùi xuống. Trên phần cổ trắng ngần đeo một chuỗi dây chuyền bạc tinh xảo mà trang nhã. Quần áo thì rất thuần khiết, ấy vậy mà những người định lực kém nhìn qua vài lần chỉ muốn phun máu mũi! Đáng tiếc bánh bao tròn ủm đang đi bên cạnh cô đã cảnh tỉnh bọn họ, người ta là hoa có chủ rồi.
bảo bối em chạy không thoát